anh nợ em một tình yêu chân thành
Kênh giải tríLike, Subscribe ủng hộ Minh Phúc nhé mọi người!Thế Giới Anh Và Em Khác Nhau - Singer: Thiên Dũng-----song: Thế Giới Anh Và Em K
Ngoài ra, một số nghệ sĩ khác cũng tố Tăng Chí Vỹ là "yêu râu xanh", lợi dụng quyền lực để giở trò với họ. Tăng Chí Vỹ khiến Lam Khiết Anh phát điên vì từng cưỡng dâm cô. Ông được coi là "yêu râu xanh" của Hong Kong.
Phương Minh Chấp: Vợ ơi, anh hai à, ông nội của anh ơi, anh sai rồi, đừng bỏ anh mà. Giản Xuân Triều: Không dám, ly hôn, ly hôn. Phương Minh Chấp: Em có con của anh rồi, anh phải có trách nhiệm. Giản Xuân Triều: Không phải con của anh, đừng nhận vơ.
Anh sẽ luôn bên em anh sẽ mãi bên em. Là một người bạn thân tri kỷ như ngàу xưa. ĐK: Ɲợ em một tình уêu một tình уêu chân thành. Ɲợ em tất cả những suу nghĩ không hợp nhau. Ϲhỉ trách duуên số không sinh ra. Vị trí của em là em chắc ta không maу mắn ở trong tình уêu
Xin lỗi vì em không thể yêu anh. Trong em là một mớ hỗn độn, không muốn vì em mà anh phải tổn thương sau này. Em biết mình đã nợ tình cảm của anh, nhưng chẳng biết làm gì khác hơn vì không muốn bắt ép trái tim mình phải làm điều gì, phải đặt tình cảm vào ai.
Dating While Separated But Not Divorced. Từ ngày Chanyeol không còn bên cạnh, Baekhyun trở nên trầm tĩnh hơn nhiều. Thế giới xung quanh cậu dường như cũng trở nên tĩnh lặng theo. Có đôi khi Baekhyun ngồi lặng người trên giường đưa mắt nhìn căn phòng trống trải. Tủ quần áo cũng chẳng còn là nơi ấm áp duy nhất trong nhà nữa, vì nó đã không còn chút mùi hương nào của anh lưu lại. Anh thực sự đã đi rồi, thật sự đã rời xa cậu. Ánh nhìn lướt quanh quẩn mãi chẳng biết phải đặt ở nơi nào. Rốt cuộc đôi mắt rũ xuống như mang vác cả trăm vạn nỗi buồn, lồng ngực cũng trống trải tựa trái tim đã bị ai khoét mất. Ngoài kia, cơn gió đầu thu rít gào bên khung cửa sổ như thể lay động chút tâm tư của người trong phòng. Căn phòng rõ ràng có nhiệt độ vô cùng ấm áp nhưng cảm giác lạnh lẽo vẫn len lỏi đâu đó hay như thể nó được tỏa ra từ chính linh hồn cô độc kia. Baekhyun sợ nhất là lạnh. Chanyeol cũng biết rõ điều đó mà! Những chuyện trước đây tựa như lần lượt trôi qua trước mắt. Có những kỷ niệm của cậu và anh ngày còn yêu nhau, sau đó là những chuyện rất rất lâu về trước… Năm đó, người bố là omega của Baekhyun đã mất vì bệnh tim. Khi mang thai Baekhyun, ông ấy đã giấu không cho ba Baekhyun biết. Vì omega bị bệnh tim khi sinh con rất nguy hiểm, có thể sẽ chỉ giữ được một trong hai. Cho tới khi ông mang thai được sáu tháng, ba Baekhyun mới biết mọi chuyện. Khi đó bệnh tình của ông bỗng trở nên nguy kịch, thai đã quá lớn cũng không thể can thiệp được nữa. Đứng trước nỗi lo mất cả người mình yêu lẫn đứa con của hai người, ba của cậu không còn cách nào khác cho nên mới lừa lấy toàn bộ số tiền đầu tư cùng mở công ty của một người bạn. Sau đó người bạn kia đã phẫn chí tự sát, vợ ông ấy chẳng bao lâu cũng đi theo chồng. Một gia đình cứ thế mà tan nát. Sau cùng bố của Baekhyun cũng đã không thể cùng cậu tiếp tục nhìn ngắm thế giới này. Ba Baekhyun đã dằn vặt rất nhiều về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Nhưng ông cũng phải thừa nhận bản thân là một người ích kỷ. Nếu thời gian có quay trở lại một lần nữa ông vẫn sẽ làm như thế. Dù chỉ còn một tia hy vọng có thể cứu sống người ông yêu, ông cũng sẽ tình nguyện làm tất cả. Dù cho bản thân mang đầy tội nghiệt, dù phải gánh chịu nhân quả trăm năm, dù linh hồn có bị đọa đày nơi địa ngục, chỉ cần những người mình yêu thương có thể bình an là đủ rồi. Còn về người bạn chí cốt năm xưa, ông chỉ có thể nói một lời xin lỗi, dùng trăm ngàn kiếp sau làm trâu ngựa để trả lại món nợ mà kiếp này ông đã trót vay… Chỉ tiếc là đứa con trai mà ông hết mực yêu thương, hiện tại đang cùng ông gánh lấy một phần nhân quả mà chính ông đã tạo… Những câu chuyện xưa cũ này Baekhyun đọc được trong cuốn nhật ký của người bố đã mất. Ông đã viết chúng trong những ngày mang thai. Cho nên mới nói, người đã khiến ba của anh tự tử, khiến mẹ anh đau lòng quá độ rồi ra đi, khiến chị gái anh chết trên giường bệnh đúng hơn chính là cậu, là Byun Baekhyun. Ngay từ đầu, người anh nên hận là cậu, người anh nên trả thù cũng chính là cậu… Hiện tại như thế này cũng tốt! Chí ít anh không cần phải đối diện với hung thủ đã khiến anh tan nhà nát cửa nữa…. Baekhyun ngày một thâm trầm ít nói, tựa như cậu đang ở trong một thế giới riêng hoàn toàn tách biệt với mọi thứ bên ngoài. Chẳng ai có thể bước vào thế giới của cậu nữa, vì người ấy rời đi đã khiến cánh cửa kia vĩnh viễn khép chặt, cũng nhốt luôn cả Baekhyun cô độc một mình ở nơi đó. Hiện tại cậu chỉ còn bé con trong bụng – báu vật thiêng liêng minh chứng rằng tình yêu của cậu và anh thực sự đã từng tồn tại… “Con xem đây là ảnh của ba con lúc còn là sinh viên đại học. Ba con ngày đó rất đẹp trai nha, trong trường có rất nhiều người muốn theo đuổi ba con nhưng làm sao ba con có thể thoát khỏi vòng tay của daddy được.” Baekhyun vừa cười vừa nói chuyện với đứa trẻ trong bụng như thể nó sẽ trả lời cậu. Sau đó cậu lại tiếp tục lật sang trang khác của quyển album… “Đây là ảnh khi ba và daddy kết hôn. Nhìn rất đẹp có đúng không? Ba con kết hôn rồi nhưng vẫn là kiểu alpha vạn người theo đuổi, daddy phải rất vất vả mới có thể phủi hết đống vệ tinh xung quanh ba con đó…” “Con cũng nhớ ba đúng không? Daddy cũng rất nhớ. Nhưng ba con hiện tại ở một nơi rất xa rất xa, dù thế nào daddy cũng không thể tìm thấy được. Ba con chắc là rất giận daddy, cũng rất giận ông ngoại. Daddy không biết phải làm thế nào cả…” Sinh mệnh nhỏ trong bụng dường như thật sự nghe được lời của cậu. Bị cục cưng đạp một cái, Baekhyun khẽ xuýt xoa, vừa xoa bụng vừa dỗ dành nhóc con. Chẳng biết giống ai mà tính tình lại như thế này nữa! Cậu vươn tay mở tủ đầu giường lấy lọ kem chống rạn nhẹ nhàng thoa vào những vết rạn dần xuất hiện trên bụng mình. Nhớ ngày trước, đêm nào anh cũng sẽ xoa cho cậu, còn liên tục căn dặn cục cưng không được nháo loạn làm cậu khó chịu. Chớp mắt một cái, cục cưng của hai người đã lớn như vậy, nhưng anh thì không còn ở bên cạnh cậu và con nữa. Mỗi ngày niềm vui của Baekhyun chỉ quanh quẩn trong việc sáng tác, nói chuyện cùng ba cậu và đứa con trong bụng – dù cả hai chẳng ai có thể đáp lời lại, cũng chẳng ai có thể xoa dịu tâm tình cậu trong lúc này. “Ba, tiểu thuyết mới của con sắp hoàn thành rồi, con của con cũng rất khoẻ mạnh. Ba phải mau chóng tỉnh lại để còn giúp con trông cháu nữa chứ!” Baekhyun cầm tay ba đặt lên bụng mình, để ông cảm nhận được sự tồn tại của nhóc con. Từ sau khi cậu xảy ra chuyện, tình hình sức khoẻ của ba cậu bắt đầu có nhiều chuyển biến xấu. Baekhyun thật sự rất sợ một ngày đến ba cũng sẽ không cần cậu nữa. Lúc đó cả thế gian này cũng chẳng còn liên hệ gì đến cậu nữa rồi… “Ba à, ngày mai con sẽ đến bệnh viện để khám xem cháu ngoại của ba có khoẻ không. Bụng con có chút lớn hơn những người cùng tháng, con nghĩ sẽ là song sinh đó ba.” “…” “Ba, con sợ lắm. Ba đừng đi tìm bố vội quá, con trai của ba chỉ còn có một mình thôi. Nếu lúc này ba cũng rời đi, con không biết bản thân sẽ như thế nào nữa. Ba vì con, vì cháu của ba mà hãy mau khoẻ lại có được không? Con nhớ ba nhiều lắm, con cô đơn lắm ba ơi…” Không có gì đáng sợ bằng cảm giác lạc lõng ngay trong chính căn nhà của mình. Những người mình yêu thương đều lần lượt rời đi, sự lạc lõng ấy cứ từng chút từng chút bào mòn tâm hồn người ở lại. Ở nơi này, chỉ còn ba là người duy nhất Baekhyun có thể tin tưởng mà dựa dẫm vào. Chỉ mong ông trời đừng tàn nhẫn mang ba của cậu đi. Xin ông trời hãy cho cậu ích kỷ một lần… Thế nhưng rồi, cơn mưa phùn đầu thu vội đến vội đi nhưng cũng đã kịp mang người thân duy nhất còn lại của Baekhyun đi mất… Ngày hôm ấy, khi Baekhyun từ bệnh viện trở về nhìn thấy trong sân nhà mình có một chiếc xe lạ, trông giống như xe của bác sĩ và hộ lý thường ra vào chăm sóc ba. Một cảm giác bất an trỗi dậy trong lòng, nhưng cậu liên tục tự trấn an mình. Có lẽ họ chỉ đến kiểm tra sức khoẻ định kỳ cho ba mà thôi. Dù là mới kiểm tra hai ngày trước thì hiện tại cũng có thể làm kiểm tra lại mà. Mang theo tâm tình bất an ấy, cậu chậm rãi tiến vào căn phòng đang vang lên những tiếng nức nở kiềm nén của người giúp việc. Bác quản gia cũng tháo mắt kính xuống, lau đi nước mắt đang đong đầy trong khoé mắt, nghiêm chỉnh đứng ở bên giường ba cậu như cách mà ông vẫn luôn đứng cạnh ba cậu hơn nửa đời người. Baekhyun vẫn chưa muốn tin những gì đang xảy ra. Một giọt nước mắt không thể kiềm nén rơi xuống, cậu cố gắng ngăn lại cơn nghẹn ngào, bước đến hỏi bác sĩ. “Ba tôi có vấn đề gì sao?” Cậu cố tình làm ngơ tất cả biểu hiện của mọi người, cố tìm cho mình một hy vọng mong manh. Nhưng rồi sợi dây duy nhất mà cậu bám víu cũng bị lời nói của vị bác sĩ kia cắt đứt. “Cậu Baekhyun, xin cậu bớt đau buồn. Ông Byun đã chịu đựng quá lâu rồi…cũng đến lúc ông ấy được giải thoát…” Mưa đã ngớt, trời đã lại trong xanh nhưng tại sao lại có sét đánh ngang tai cậu thế này. Baekhyun cố gắng nặn ra một nụ cười nhưng lệ đã ứa đầy khoé mắt. “Ông đang đùa tôi sao? Ba tôi ngày hôm qua… tay ông ấy còn động đậy mà. Sức khoẻ ba tôi đang rất tốt, các người đang nói gì vậy?” “Baekhyun à!” Bác quản gia không chịu được, tiến đến giữ vai cậu lại. “Ông chủ đã đi rồi…” “Không! Không phải! Cháu không tin đâu. Lúc trước ba đã nói sẽ nhìn cháu kết hôn, sau đó sẽ trông cháu ngoại. Cả gia đình cháu sẽ sống hạnh phúc viên mãn bên nhau. Ba cháu không thể bỏ cháu đi như vậy được…” Baekhyun vùng ra ngồi sụp xuống bên giường. “Ba, họ đang nói dối có phải không? Ba đã tỉnh lại rồi. Ba đang cùng họ trêu chọc con có đúng không? Con không thích! Con không muốn như vậy! Ba ơi…ba tỉnh dậy đi mà…ba mở mắt nhìn con đi….” Tại sao? Tại sao những người cậu yêu thương đều lần lượt rời bỏ cậu. Bố cậu vì đưa cậu đến thế gian này mà cũng đã rời đi, alpha của cậu cũng đã rời đi, hiện tại người ba luôn yêu thương cậu, bảo vệ cậu cũng đã rời đi mãi mãi. Cậu trước giờ chỉ mong ước có một cuộc sống thật đơn giản. Nhưng tại sao ông trời lại lấy đi tất cả mọi thứ của cậu như vậy…. Mưa thu bắt đầu đến rồi đi thường xuyên hơn. Căn nhà vốn chẳng còn bao nhiêu hơi ấm nay lại càng lạnh lẽo, cô tịch…. Baekhyun giật mình tỉnh giấc lúc chiều tàn. Xung quanh vắng lặng, trời mờ mờ tối. Cảm giác cô đơn như dội thẳng xuống đầu cậu khiến cậu bất giác muốn ngủ thật lâu để chẳng bao giờ tỉnh. Trong cơn mơ ấy, cậu được gặp lại bố, gặp lại ba, gặp lại Chanyeol. Tất cả mọi người cùng chung sống hạnh phúc bên nhau, chẳng bao giờ phải xa rời. Nhưng thực tại bao giờ cũng là con dao cắt xuyên qua nhưng ảo mộng để người ta cảm nhận được cái đau thấu xương khi tỉnh dậy khỏi những giấc mơ. Lặng người giữa căn phòng trống rỗng, tâm hồn cũng đầy những khoảng trống vĩnh viễn chẳng thể lấp đầy. Baekhyun cũng chẳng biết tiếp theo mình cần phải làm gì…sau đó lại phải làm gì…mọi thứ trước mắt cậu tựa như cơn mưa phùn lất phất ngoài kia. Lạnh lẽo, mờ mịt, vô định… Trong những ngày tâm hồn ngập tràn giông bão, Baekhyun cũng kịp hoàn thành quyển tiểu thuyết mà cậu ấp ủ lâu nay. Câu chuyện mà anh từng nói sẽ chẳng có kết thúc tốt đẹp ấy đã lấy đi rất nhiều nước mắt của team kiểm duyệt tác phẩm. Một lẽ dĩ nhiên mà thôi, con người ai mà chẳng mong những niềm vui, những hạnh phúc. Nhưng niềm vui nào rồi cũng qua, cảm xúc khi hoài niệm cũng chẳng còn tươi mới như thuở đầu. Chỉ có những gì đau lòng nhất sẽ nằm lại mãi mãi trong ký ức, mỗi lần nhớ lại là một lần đớn đau. Có chăng vì thế mà những câu chuyện đau lòng bao giờ cũng được người ta khắc sâu hơn cả. “Chuyện tình màu rẻ quạt” – nhan đề của tác phẩm tiểu thuyết mới nhất của nhà văn ăn khách B_Light. Ngày phát hành sách đã được ấn định nhưng tác giả của nó đã không đến tham dự mà thay vào đó cậu đã gửi tặng một trăm mười một chiếc bookmark tự tay mình làm cho những độc giả may mắn. Tang lễ của ba Baekhyun đã được sắp xếp đâu vào đó. Trong ngày hôm ấy, Park Sung Hoon cũng đã đến dưới danh nghĩa một người quen cũ. Khi nhìn về phía Baekhyun với gương mặt tiều tụy, ông cũng không nói một lời, chỉ cho người mang một ít đồ tốt dành cho omega đang mang thai đưa đến cho cậu. Dù sao đó cũng là omega của đứa cháu trai duy nhất của ông. Đợi khi mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa, Baekhyun cũng tìm người sang nhượng lại căn biệt thự của ba cậu. Toàn bộ số tiền bán được, cậu giao lại cho bác quản gia, nhờ bác ấy gửi cho mọi người như một lời cảm ơn vì thời gian qua họ đã ở bên chăm sóc cậu. Khi nghe Baekhyun nói muốn quay về căn hộ lúc trước cậu đã sống cùng Chanyeol thì bác quản gia ngỏ ý muốn theo cùng, đến lúc đó có thể chăm sóc cậu nhưng Baekhyun đã kiên quyết từ chối. Trở về căn nhà từng là mái ấm tình yêu của cậu và anh, nhưng cảm giác lạnh lẽo dường như vẫn chưa chịu buông tha cho cậu. Cây rẻ quạt trong sân do chính tay anh trồng vì cậu có lẽ chẳng chịu nổi những mưa gió bão giông nên cành lá xác xơ, trơ trọi. Hay chính nó cũng đang dần chết đi như trái tim ngày một héo mòn của cậu. Nhặt một phiến lá rơi, cảm xúc vẫn bồi hồi tựa như lần đầu tiên đứng dưới tàn cây rẻ quạt nhìn cậu thiếu niên đang chơi bóng rổ trong sân. Thế nhưng cảnh cũ còn đây, người xưa đâu mất. Thứ còn lại duy nhất chỉ là những kỷ niệm ngày còn bên nhau… Đi qua khoảng sân trống trải, mở cửa căn phòng như mở ra tầng tầng lớp lớp những hồi ức tươi đẹp, Baekhyun lặng người ở cửa ra vào như một người khách lạ lần đầu ghé ngang nơi đây. Mọi thứ vẫn nguyên vẹn như lúc anh cùng cậu rời đi nhưng không hiểu sao Baekhyun lại cảm thấy xa lạ quá. Cậu bước đến sofa ngồi, ánh nhìn lại chẳng biết nên đặt vào đâu. Những tia nắng cuối ngày xuyên qua ô cửa sổ hắt lên mái tóc màu hạt dẻ nhưng lại chẳng thể soi sáng chút gì trong ánh mắt vô định kia. Trời dần tối, phố cũng lên đèn, nhưng căn nhà cũ vẫn chìm trong một màu u ám… Baekhyun nằm trên sofa ánh mắt mờ mịt. Một tay xoa xoa bụng, nơi có hai sinh linh bé bỏng đang dần lớn lên. Khoé môi nở một nụ cười nhưng khoé mắt cậu lại dần đẫm lệ. “Cục cưng đừng sợ! Có phải con giống như daddy, cũng đang cảm thấy lạnh không? Bên ngoài trời mưa rồi, mùa đông sắp đến nên không khí lạnh hơn nhiều. Trước đây ba các con sẽ luôn mở máy sưởi trong nhà, nhưng đã lâu không về, daddy không biết nó có còn dùng được không. Nhưng các con đừng sợ, daddy đưa các con tới nơi ấm áp hơn nhé…” Căn nhà lạnh lẽo, chìm trong bóng tối rốt cuộc le lói chút ánh sáng. Ánh sáng mang theo sự ấm áp, càng lúc càng lan ra bao trùm lấy căn nhà, sưởi ấm cho Baekhyun khỏi sự lạnh lẽo mà cậu luôn sợ hãi… … Căn nhà chìm trong biển lửa khiến người qua đường tụ lại trước cổng, người thì bàn tán, kẻ thì quay phim chụp ảnh. Duy chỉ có một người như chết lặng trước cảnh tượng kinh hoàng ấy. Trên tay người ấy vẫn còn cầm ấn bản đặc biệt của “Chuyện tình màu rẻ quạt” cùng một bó hoa hồng xanh. Anh lặng người rồi lại như phát điên kiên quyết xông vào đám lửa đang cháy hừng hực ấy. Anh chẳng biết rằng anh đã đến muộn rồi. Người ấy đã chẳng thể chờ đợi anh nữa. Càng chẳng thể nghe anh nói một tiếng yêu chân thành… … Park Chanyeol từng nghĩ rằng, anh sẽ không bao giờ quay lại… Lúc nhìn thấy Baekhyun yếu ớt nằm đó, anh mới hiểu bản thân có bao nhiêu vô dụng. Là một alpha nhưng đến việc bảo vệ omega của mình, anh cũng không thể làm được. Hơn nữa sau tất cả mọi việc đã xảy ra, Baekhyun ngay từ đầu cũng đã biết hết tất cả, anh không còn mặt mũi nào đối diện cùng cậu và con. Chanyeol thừa nhận bản thân anh là một kẻ hèn nhát. Không biết đã bao lần anh tự mắng mình như thế. Rốt cuộc kẻ hèn nhát là anh vẫn lựa chọn rời đi… Anh rời đi không phải để trốn tránh… Anh rời đi không phải vì anh đã hết yêu… Anh chỉ rời đi để mang tên khốn đã lừa dối tình cảm của Baekhyun biến mất khỏi cuộc đời em ấy, để bản thân có thể tĩnh tại nhìn lại hết thảy mọi chuyện đã qua, tự mình quyết định, đưa ra sự chọn lựa xem điều gì mới thật sự là quan trọng… Anh rời đi để quay về, để mang một tiếng yêu chân thành đến với người mà cả đời này anh yêu thương nhất! Thế nhưng cậu ấy đã không tha thứ cho anh. Cậu ấy đã phán quyết anh án tử. Cậu ấy đã cùng con của hai người đi đến một thế giới tốt đẹp hơn… Nợ em một tiếng yêu chân thành, nhưng cả đời anh cũng chẳng thể trả lại cho em… Hẹn em ở một kiếp khác, nơi chẳng có đau thương, chẳng có hận thù… Anh sẽ tìm em, dù chân trời góc bể. Anh sẽ nói cho em nghe tiếng yêu chân thành nhất từ tận sâu trái tim anh….. “Baekhyun, anh yêu em…” -END-
Chanyeol, em yêu anh, anh muốn gì em cũng đều chấp nhận cả… Tôi đã không dưới một lần nghe em thốt ra câu nói ấy. Vẫn tưởng rằng đó là một lời tỏ tình ngọt ngào mà em dành cho tôi. Nhưng mãi sau này tôi mới biết em đã phải đau đớn thế nào khi nói ra câu đấy. Tôi vẫn nghĩ mình là một tên chủ nợ đang điên cuồng, bất chấp đòi lại món nợ ngày xưa. Trong cơn quay cuồng, tôi đã nghĩ bản thân có thể nắm giữ số mệnh, làm chủ trái tim mình. Nhưng rồi trong một buổi hoàng hôn nắng dần phai, nụ cười em đã khắc trọn vào trái tim tôi. Rễ tình đã cắm, mầm yêu đã đâm chồi. Tiếng yêu em cũng đã bao lần bật thốt. Nhưng từ tận đáy lòng, câu nói ấy chưa từng một lần cất lên vì chính em… Cả cuộc đời tôi…nợ em ấy một tiếng yêu chân thành… Baekhyun, đừng tốt với anh như vậy! Anh không xứng… … Thành phố xa hoa phủ một màu buồn tĩnh lặng của bóng xế tà dương. Tựa như buổi chiều hoàng hôn của nhiều năm về trước, Chanyeol đã va phải một ánh mắt, say đắm một nụ cười của cậu thiếu niên đứng dưới táng cây rẻ quạt. Thời gian thấm thoát trôi, cậu thiếu niên với nét cười tinh nghịch năm nào nay đã trở thành omega hợp pháp của anh. Trước sân nhà hai người cũng có trồng một cây rẻ quạt như để gợi nhớ về mối tình ngọt ngào thời sinh viên. Từng chiếc lá màu vàng nhạt nương theo gió xoay tròn trong không trung rồi đáp xuống đất, phủ vàng cả một góc sân. Baekhyun từng nói cậu ấy rất thích màu vàng. Còn nhớ khoảng thời gian mà Baekhyun theo đuổi anh, cậu rất thích đứng chờ anh dưới tán cây bạch quả bên ngoài sân bóng rổ. Lúc chưa vướng vào lưới tình, tiền bối Chanyeol vẫn có thể bình tĩnh mặt không đổi sắc mà lướt qua cậu. Nhưng khi chính thức rơi vào tay cậu nhóc kém mình hai tuổi, Park Chanyeol lạnh lùng mỗi lần đi qua đều tiện tay gỡ xuống một chiếc lá rẻ quạt vương trên tóc cậu. Sau đó lại không có tiền đồ mà lấy luôn chai nước và khăn lạnh trên tay người ta. Cho đến tận lễ tốt nghiệp của Baekhyun, Park Chanyeol mới chịu xuất hiện với vai trò bạn trai của cậu! “Cục cưng, anh về rồi này!” Chanyeol dừng xe trước cửa nhà rồi gọi điện thoại cho Baekhyun và nói bằng một chất giọng thật dịu dàng. Kết hôn cũng đã sắp được hai năm mà tình cảm hai người còn mặn nồng hơn khối cặp đang yêu. Từ khi ba Baekhyun ngã bệnh, mỗi chiều thứ sáu anh đều sẽ tranh thủ tan làm sớm để đưa cậu đến bệnh viện thăm ông – cũng là lão già khiến Chanyeol vô cùng căm hận. Ông ta sau một lần lên cơn đau tim thì đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu và đang được điều trị tại bệnh viện thành phố. Baekhyun có vẻ đang thay quần áo, cậu rất vội vừa vơ lấy đồ đạc vừa liên tục bảo “Anh đợi một lát nhé, em xuống ngay đây.” Chanyeol biết rõ mỗi khi Baekhyun ra khỏi nhà, cậu sẽ chạy loanh quanh mất một lúc để tìm thứ này thứ nọ. Anh đã nói rất nhiều lần rằng “Em cứ từ từ, anh sẽ đợi mà…”, nhưng Baekhyun vẫn cứ vội vã như thế và anh biết chắc Baekhyun sẽ lại quên thứ gì đó ở nhà cho xem. “Thôi chết, điện thoại của em…” Baekhyun vừa ngồi vào xe liền sờ túi áo măng tô, gương mặt ra chiều tiếc nuối vô cùng. Có vẻ cậu định cho anh xem thứ gì đó rất đặc biệt, lại còn vô cùng háo hức chờ đợi biểu cảm của anh khi xem nó. Nhưng chiếc điện thoại đáng thương chắc đã bị Baekhyun vứt ở một xó trên giường ngủ rồi cũng nên. “Em còn định cho anh xem thử bìa sách mới cơ. Em lại sắp xuất bản một quyển tiểu thuyết nữa đó ông xã.” Baekhyun rũ mắt xoay qua phàn nàn với anh. Nhìn gương mặt bầu bĩnh xị xuống, cánh môi mềm chu chu thể hiện “Bảo bảo đang rất không vui!” khiến Chanyeol vừa xoa đầu cậu vừa cảm thán Omega nhà anh sao càng nhìn lại càng thấy đáng yêu thế này nhỉ? “Anh nghe thư ký nói lại rồi. Cô ấy nói khi nào sách phát hành nhất định phải mua ấn phẩm đặc biệt, còn nhờ anh xin chữ ký của em nữa.” “Hôm ra mắt sách anh có đến được không?” “Ừm…” Chanyeol khẽ xoa cằm, tỏ vẻ lưỡng lự đôi chút. Ánh mắt của Baekhyun thoáng ảm đạm đi nhưng rất nhanh lại khôi phục lại ý cười. “Anh bận cũng không sao đâu…” “Xin lỗi cục cưng, anh sẽ thu xếp, nếu có thể anh nhất định sẽ đến…” Vừa rồi thật ra Chanyeol chỉ là đang nghĩ lúc đến đó nên mua quà gì tặng cho Baekhyun thì thích hợp. Nhưng nhìn thấy mèo con nhà mình ủ rũ như thế anh lại nổi lên nhã hứng trêu đùa. Baekhyun nghe anh nói liền ngoan ngoãn gật đầu nhưng nét buồn vương trong đôi mắt cậu không thể nào qua được mắt anh. Baekhyun lúc nào cũng thế, luôn ân cần, bao dung đối với Chanyeol. Cậu từ nhỏ là một tiểu thiếu gia lớn lên trong sự bảo bọc và yêu thương của tất cả mọi người. Một người như thế lẽ ra tính tình phải rất chi là khó chiều nhưng Baekhyun của anh thì lại vô cùng hiểu chuyện. Cậu chưa bao giờ hờn giận vô cớ với anh, rất hiểu cho công việc bận rộn của anh, lại còn vì anh học đan áo, học nấu ăn,… Quả nhiên một khi người ta có đủ yêu thương thì không gì là không thể làm được. Baekhyun là một omega rất tốt, cậu xứng đáng có được hạnh phúc hơn nữa Chnayeol cũng mong muốn điều đó. Chỉ tiếc rằng cậu lại là con trai của người đàn ông đó… Hôm nay cả hai người không chỉ đến thăm ba của Baekhyun như thường lệ mà còn dự định bàn với bác sĩ sẽ đưa ông về nhà chăm sóc. Đây là quyết định của Baekhyun sau khi bàn bạc với các cô chú của mình ở nước ngoài. Dù sao bệnh của ba cậu cũng không có hy vọng chữa khỏi, chỉ có thể kéo dài từng ngày mà thôi. Thay vì để ông ở nơi xa lạ này chịu sự lạnh lẽo của máy móc và thiết bị y tế thì cậu muốn mang ba về nhà chăm sóc để những ngày cuối đời của ông được an ủi đôi phần. Vì suy nghĩ chuyện này mà Baekhyun đã mất ngủ mấy đêm liền. Hiện tại cậu đang tựa vào cửa xe chợp mắt, một chiếc lá rẻ quạt còn vương trên vai cậu được Chanyeol nhẹ nhàng gỡ xuống. Baekhyun của anh đã vất vả nhiều rồi! Thủ tục xuất viện cũng không quá rườm rà. Khi đưa ba về nhà rồi sẽ có một bác sĩ và hai điều dưỡng tới lui chăm sóc. Chanyeol cũng có những dự tính của bản thân mình nên đã đồng ý cùng Baekhyun về nhà lớn một thời gian. Màn kịch trả thù cũng đã đến lúc hạ màn rồi. Byun Baekhyun là đại thiếu gia của cả một tập đoàn lớn. Cậu là một omega hơn nữa còn là con trai độc nhất của chủ tịch cho nên có một đoạn thời gian Baekhyun được rất nhiều người săn đón. Chủ yếu cũng vì khối tài sản mà cậu sẽ được thừa kế sau này. Cho đến khi Chanyeol xuất hiện vào năm Baekhyun học năm nhất đại học, hai người sau đó ở bên nhau bốn năm, sau cùng đi đến quyết định kết hôn. Chanyeol phải chịu không ít lời ra tiếng vào nói anh vì tài sản mà kết hôn với cậu. Nhưng mặc kệ tất cả, hai người vẫn hạnh phúc bên nhau cho đến hiện tại. Vì Baekhyun là một tiểu thuyết gia nổi tiếng cho nên buổi ra mắt sách của cậu thu hút rất đông người tham dự. Chanyeol không yên tâm đến nỗi đã thuê vệ sĩ đưa Baekhyun đến hội trường buổi họp báo để đảm bảo an toàn. Anh cũng nói với cậu hôm ấy mình bận đi công tác, không thể đến được. Điều này khiến Baekhyun ủ rũ suốt nửa ngày. Nhưng biết làm sao được! Alpha nhà cậu còn phải kiếm tiền nuôi cậu nữa ~ Buổi họp báo diễn ra vô cùng náo nhiệt, Baekhyun còn ký tặng sách cho vài fan may mắn. Dự tính giữa tháng này cậu sẽ tổ chức thêm một buổi ký tặng nữa để giao lưu với người hâm mộ. Mỗi fan đến tham dự còn sẽ nhận được một món quà cho đích thân Baekhyun chuẩn bị. Thông tin này vừa được công bố đã khiến tất cả mọi người đều vô cùng háo hức. Lúc buổi họp báo sắp kết thúc thì đèn trên sân khấu đột ngột tắt, người dẫn chương trình thông báo vẫn còn một fan hâm mộ may mắn nữa nên mời Baekhyun ở lại trên sân khấu. Tiểu thuyết gia của chúng ta vẫn chưa biết gì, còn tưởng là sự cố gì đó. Cho đến khi đèn led quanh lối đi lên sân khấu đột nhiên sáng lên. Cửa hội trường bật mở, một người đàn ông tiêu sái bước vào, tay ôm bó hoa thật lớn cùng với ấn bản giới hạn của đầu sách vừa ra mắt của Baekhyun. Cả hội trường đều “ồ” lên kèm theo tiếng vỗ tay giòn giã. Người đàn ông kia không phải là Park Chanyeol thì còn là ai! Baekhyun cũng bất ngờ đến sững người. Nhìn người đàn ông của mình thong dong bước tới trong tiếng vỗ tay, cậu có cảm giác như quay về ngày kết hôn ở lễ đường vậy. Thật là ngại quá đi! Baekhyun ngượng đến nỗi cả gương mặt đỏ bừng, cậu còn không biết một lát phải nói gì với anh nữa. Chanyeol đi đến đâu thì đèn ở khu vực đó cũng bừng sáng trở lại. Một màn xuất hiện kinh thiên động địa thế này nhất định đã được trù tính từ trước. Vậy mà anh ấy còn bày trò trêu cậu, đúng là đáng giận! Trong tiếng hò reo ngày một lớn, Chanyeol bước đến bên cậu mỉm cười thật dịu dàng. “Cục cưng, có thể ký tặng cho anh không?” Baekhyun mỉm cười cố tỏ ra là mình ổn. Cậu bối rối gật đầu rồi nhận vội lấy sách ngồi xuống hí hoáy ký tên. Nghĩ mãi cũng chẳng biết ghi lời nhắn gì cho anh, cậu bèn vẽ một chú mèo đang hôn má một chú cún lớn, viết thêm một chữ “Yêu anh!” rồi mới trả sách lại cho người ta. Chanyeol chẳng biết từ lúc nào đã cầm micro trong tay, hướng bên dưới khán đài cất giọng “Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ và yêu mến Baekhyun nhà tôi. Viết sách là đam mê từ nhỏ của em ấy, nhờ có mọi người mà em ấy có thể thực hiện được ước mơ của mình. Cảm ơn mọi người đã giúp Baekhyun nhà tôi cảm thấy hạnh phúc!” Sau khi cúi người trước khán giả, anh quay sang cậu, mỉm cười nói “Baekhyunie, chúc mừng em ra mắt tác phẩm mới!” Bó hoa lớn trao tay kèm theo một nụ hôn lên má, hội trường như vỡ oà trong tiếng vỗ tay cùng hò hét. Baekhyun cảm thấy mình nhất định đang ở trên thiên đường, cảm giác hạnh phúc bao trùm lấy toàn thân cậu. Sau khi nháo một trận lớn như vậy, Chanyeol ung dung nắm tay cậu rời khỏi hội trường, bỏ lại đống ký giả đông nghịt phía sau. Về đến nhà rồi Baekhyun vẫn cảm thấy mặt mình nóng bừng. Chanyeol trước giờ chưa từng làm rầm rộ như thế, hôm nay là lần đầu tiên anh và cậu “show ân ái” trước truyền thông. Các trang tin tức ngày mai nhất định sẽ bùng nổ cho xem. Chanyeol dù sao cũng là giám đốc của một tập đoàn lớn, Baekhyun lại là nhà văn có danh tiếng. Càng nghĩ cậu càng không dám tưởng tượng các tiêu đề báo ngày mai sẽ trở thành cái dạng gì. Một nụ hôn dịu dàng đặt lên trán kéo cậu trở về thực tại. Vị alpha nào đó đang vô cùng đắc ý quan sát biểu tình trên mặt cậu lúc này. “Em sao vậy? Bất ngờ đến ngốc rồi?” “Anh có âm mưu từ trước rồi phải không? Còn cố tình lừa em nữa…” Chanyeol phì cười, xoa đầu cậu. “Ông xã đang giúp em bán sách còn gì. Chuyện hôm nay nhất định sẽ lên trang nhất vài tờ báo, sách của em sẽ càng bán chạy. Như vậy sẽ kiếm được rất nhiều tiền đó! Anh vẫn còn chờ tiểu thuyết gia bao nuôi anh đây ~” “Tư bản mưu mô! Ai thèm bao nuôi anh…” Nhìn vẻ mặt đẹp trai rất chi là thiếu đánh kia, Baekhyun không giấu được nụ cười bên môi. Cậu mang hoa vào trong nhà, đang suy nghĩ nên cắm thế nào cho đẹp nhất thì anh ở dưới bếp nói vọng lên. “Cục cưng, hôm nay ăn lẩu có được không?” “Thịt bò hôm qua em dùng hết rồi. Chúng ta đi siêu thị mua thêm đi anh.” Hai người bọn họ sống ở khu đô thị tích hợp, siêu thị cách nhà chỉ vài phút đi bộ thôi. Baekhyun sau khi cắm hoa vào bình một cách ưng ý thì mới chịu theo Chanyeol ra ngoài. Đã lâu rồi hai người chưa cùng ăn cơm nhà. Anh sợ cậu vất vả nên không cho cậu xuống bếp nấu nướng, đa số đều là Chanyeol tan làm về nhà đón Baekhyun đi ăn. Hôm qua là trường hợp ngoại lệ, Chanyeol phải đi gặp khách hàng nên để Baekhyun tự lo bữa tối. Anh nói đợi khi đầu sách mới hoàn thành, cậu có nhiều thời gian rảnh rồi thì nấu nướng cũng không muộn. Hôm nay nhân ngày cậu ra mắt sách, hai người tranh thủ tự thưởng cho nhau một bữa tối thật ngọt ngào xem như bù đắp những ngày Baekhyun phải đau đầu vì đống bản thảo kia. Đẩy xe một vòng siêu thị, đồ đạc đã đầy ắp. Baekhyun còn ôm mấy gói kẹo dẻo cùng vài gói snack trên tay. Chanyeol trêu cậu mua về dự trữ để ngủ đông nhưng lại thành thục lấy hết đống đồ trên tay cậu, một tay ôm đồ một tay đẩy xe. Baekhyun lúc nào cũng như một đứa trẻ, nhìn qua thì nghĩ cậu rất vô tư nhưng nội tâm lại vô cùng thành thục. Bất quá dù Baekhyun như thế nào, Chanyeol cũng đều cảm thấy vô cùng tốt đẹp. Ra đến quầy tính tiền, vị omega nào đó rất không có tiền đồ mà nhìn alpha nhà cậu tròn mắt, xoè hai bàn nhỏ ló ra bên dưới tay áo khoác măng tô. “Anh cho em tiền!” Chanyeol bật cười, tay vừa định lấy bóp ra thì chợt khựng lại. Anh ta lại nghĩ ra trò trêu chọc omega nhà mình đây mà ~ “Em không mang tiền sao? Anh nghĩ em có mang theo nên bỏ ví ở nhà rồi.” “Em ra ngoài với anh thì có khi nào cần mang tiền đâu. Ông xã, mau cho em tiền đi mà ~” “Tiền anh đưa em giữ cả mà. Anh làm gì có tiền? Anh không có nuôi quỹ đen sau lưng omega nhà mình đâu!” Nhân viên thu ngân nhìn cặp đôi trước mặt cảm thấy nhân sinh thật bất công với mình. Người ta vừa ăn tối, không có nhu cầu ăn cẩu lương nha ~ Trêu đùa Baekhyun mãi một lúc Chanyeol mới chịu lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho thu ngân. Quả nhiên là người có tiền, xem cái blackcard này cũng thật bóng bẩy. Thanh toán xong rồi Baekhyun xách túi đồ nhỏ, vừa ngậm kẹo mút vừa tung tăng đi trước. Chanyeol xách hai túi đồ to chậm rãi theo sau cậu. Đi được vài bước Baekhyun chợt nhớ ra gì đó. “Ấy chết, em quên không mua thuốc ức chế rồi, còn có bao…” “Yên tâm, vừa nãy anh lấy rất nhiều, còn là vị dâu nữa.” Chanyeol tiến đến gần áp sát cậu, tỏ ra vẻ nguy hiểm, “Còn nữa, em có anh rồi thì cần thuốc làm gì?” “Em sợ lỡ như anh đi công tác đột xuất không ở nhà thôi. Em đâu thể bắt anh bỏ công việc về với em được.” Vừa nói dứt câu Chanyeol đã áp sát hôn nhẹ lên má cậu. “Khờ quá, tiền có thể không cần nhưng cục cưng nhà anh không thể chịu uất ức được.” “Dẻo miệng!” Baekhyun đẩy tên alpha nào đó chuẩn bị hôn cậu giữa đường giữa xá rồi rồi cong chân chạy trước.
Lời bài hát Bài Hát Nợ Nhau Một Tình Yêu Ca Sĩ Hồ Quang Hiếu, Lương Khánh Vy Thể Loại Lời Bài Hát Nhạc Trẻ Từ khi hai ta xa rời nhau,không biết anh thế nào Giờ đây anh đang bên cạnh ai,anh có được hạnh phúc? Đã qua bao nhiêu lâu rồi em,anh vẫn sống một mình Để yêu nhau không dễ dàng đâu,quên lại càng không dễ… Ngày hôm qua bao nhiêu buồn vui,bao nước mắt tiếng cười Còn đây in sâu trong lòng em,em nhớ nhiều nhiều lắm Ở nơi đây cô đơn mình anh,anh vẫn nghĩ về người Còn yêu nhau nhưng phải lìa xa,chắc tại do duyên số… Đk Anh cảm ơn đã cho anh được một lần yêu mà anh đã yêu chân thành Em cảm ơn anh đã đến bên em,dù cho ta đã không thể bên nhau nữa… Anh nợ em chiếc hôn hôm nào,nợ vòng tay từng ôm lấy em rất lâu Em nợ anh những buổi sáng bên anh,nợ mỗi đêm ngồi bên nhau hạnh phúc… …..Xin nợ nhau tình yêu này… Đăng bởiNghi Nguyễn Chia sẻ
Bài viết “Anh Còn Nợ Em” – Nợ một cuộc tình dang dở, nợ em cả thanh xuân tươi đẹp của một thời con thuộc chủ đề về Giải Đáp Thắc Mắt thời gian này đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !! Hôm nay, Hãy cùng tìm hiểu “Anh Còn Nợ Em” – Nợ một cuộc tình dang dở, nợ em cả thanh xuân tươi đẹp của một thời con trong bài viết hôm nay nhé ! Các bạn đang xem nội dung về ““Anh Còn Nợ Em” – Nợ một cuộc tình dang dở, nợ em cả thanh xuân tươi đẹp của một thời con”Đánh giá về “Anh Còn Nợ Em” – Nợ một cuộc tình dang dở, nợ em cả thanh xuân tươi đẹp của một thời con Xem nhanhAnh Còn Nợ Am - covered by Lan VyTheo lời Phật dạy, đời sống của chúng ta cнíɴн là một vòng luân нồi, kiếp này nối tiếp kiếp sau, thừa hưởng và kế nghiệp lẫn nhéu không biết đâu là điểm dừng, còn con người chúng ta mà gặp được nhéu cнíɴн là bởi chữ ᴅuyên, sống và quen nhau cнíɴн là nợ. Hết ᴅuyên hết nợ người ta sẽ chẳng tìm đến nhéu, nhưng nếu nói “Anh còn nợ em” thì cнíɴн là anh vẫn còn rất yêu em, nhưng sự đời không cho phép, anh đành xιɴ lỗi em. Và Anh Băиg cùng với thi sĩ Phạm Thành Tài đã cho ta biết thế nào là yêu rất nhiều nhưng chẳng thể chung đôi, dù còn nợ nhưng lại chẳng bên sĩ Anh BằngNhạc sĩ Anh Bằng tên thật là Trần Anh Bường, ông là một nhạc sĩ иổi tiếng với số lượng bài hát không hề nhỏ, khoảng trên 600 ca khúc. Dòng nhạc ông theo đuổi chủ yếu là tình khúc bởi thế ông иổi danh là một trong những nhạc sĩ tiêu biểu của dòng nhạc vàng và nhạc hải ngoại. Ngoài những tác phẩm cнíɴн, nhạc sĩ Anh Bằng còn là một thành viên trong nhóm nhạc sĩ có tiếng – Lê Minh Bằng và sở hữu thường xuyên nhạc phẩm để phần thi sĩ Phạm Thành Tài, ông đã bắt đầu sự nghiệp với thi ca từ những năm 1955, vốn là một thi sĩ tài hoa, ông đã để lại thường xuyên thi phẩm không thể nào quên như “Tình em còn đó”, “Hương gây mùi nhớ”,….Nhân ᴅuyên của ông và nhạc sĩ Anh Bằng sâu nặng thế nào để tạo nên tuyệt phẩm “ANH CÒN NỢ EM” – Đây là bài thơ иổi tiếng nhất của Phạm Thành Tài và cũng là bài nhạc phổ thơ thành côɴԍ nhất của Anh ᴅung cố thi sĩ Phạm Thành Tài 1932-1997 – Ảnh InternetCó lẽ do đảm bảo phần nguyên tác của bài thơ của cố thi sĩ Phạm Thành Tài, mà nhạc sĩ Anh Bằng vẫn giữ vững nét riêng của ca khúc và dẫn dắt người nghe về một cuộc tìm kiếm tình yêu đã bị đánh mất, dù vậy nó vẫn còn ẩn khuất một góc nào đó trong trái tim ấm nóng. Yêu luôn là con dao hai lưỡi, không những có một chiều hướng ngọt ngào cùng với những trái tim màu нồng trong không khí tình yêu nồng cháy. Đôi khi để tình yêu thêm trọn vẹn, chúng ta vẫn phải trải qua vô vàn sóng gió để tiếp thêm cho ngọn lửa tình thêm rực rỡ. Ngay từ tiêu đề, bài hát đã gây nên sự thu hút cho khán giả yêu nhạc, bởi với cái tên “ANH CÒN NỢ EM” đích thị là một món nợ nhân ᴅuyên không biết khi nào mới trả đủ….Người trai trong ca khúc sẽ vẫn nhớ mãi hình ảnh người thiếu nữ ấy, người đã hi sinh phần thanh xuân tươi đẹp nhất cho anh, vương vấn hoài đoạn tình cảm chưa có нồi kết đã bị dòng đời cắт ra làm đôi, mỗi người mỗi ngã.“Anh còn nợ em Công viên ghế đá Công viên ghế đá Lá đổ chiều êmAnh còn nợ em Dòng xưa bến cũ Dòng xưa bến cũ Con sông êm đềm…..” Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Quang Dũng trình bàyđời sống luôn mang đến cho ta thường xuyên sóng gió, có lẽ trời cao nghĩ rằng chỉ có cùng nhau vượt qua gian khó mới thật sự cùng nhau sánh bước trên con đường tương lai, nên đạo tạo ra muôn trung thử thách để thử lòng người. thường xuyên lúc đôi ta cứ ngỡ hạnh phúc đã nở nụ cười ᴅuyên dáng cho đôi tình nhân được về chung nhà, nhưng giấc mộng sẽ chợt vỡ tan, tất cả chỉ còn là sự hứa hẹn không biết khi nào mới thực hiện, sự xa vời đối với hai người yêu nhau, nợ nhau nhiều hơn nhưng không đồng nghĩa là sẽ bên nhéu để “trả nợ tình ᴅuyên”.Tâm trạng của nhạc sĩ lúc này sao nhỉ? Sự bứt rứt khiến con người ta vô cùng khó chịu, không thể mang đến hạnh phúc cho người mình yêu lại còn làm cho họ đαυ khổ như mất đi một phần của cuộc sống. Cứ xoay quanh mãi trong tâm trí người trai, món nợ ân tình này biết khi nào mới trả đủ cho người con gái ấy! Đúng như câu nói “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, đời mất vui khi đã vẹn câu thề…” những giây phút đắm say, chìm dần trong sự mật ngọt của tình yêu, chúng ta sẽ quên đi cái gọi là còn nợ ᴅuyên hay không, chỉ biết cháy hết mình cho đoạn tình cảm này. Kết quả khi nhìn lại nơi “côɴԍ viên ghế đá”, nơi “dòng xưa bến cũ” của một “con sông êm đềm” anh đã chẳng thể nào cùng em chung phải côɴԍ nhận là ghi nhớ mãi rằng anh nợ em những lần hẹn hò nơi côɴԍ viên tâm tình, nợ em những lần dạo quanh con sông với làn gió thổi vi vu êm đềm như tình ta lúc ấy…..nợ em thường xuyên lắm. Nhưng cũng đành thôi, đành để côɴԍ viên ʟá rơi buồn rượi vào chiều hôm, để con đò yên lặng hiu quạnh nơi bến cũ chẳng lần nào ghé thăm nữa….“….Anh còn nợ emChim về núi nhạnTrời mờ mưa đêmTrời mờ mưa đêmAnh còn nợ emnụ hôn vội vàngnụ hôn vội vàngNắng chói qua song…..” Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Thái Châu trình yêu là thế đấy! Dẫu biết cuộc tình này sẽ chẳng bao giờ có kết quả, nhưng vẫn cố gắng тʀᴀɴн thủ mà yêu đương, nồng nhiệt nhất, cháy bỏng nhất, để rồi khi ta một nơi nàng một ngã, hai trái tim lại thường xuyên thêm một vết sẹo biết bản thân nợ em rất nhiều, có thể nói anh nợ em cả một thế giới, bởi khi nồng nhiệt nhất anh và em đã xem đối phương là cả bầu trời, nhưng anh xιɴ lỗi vì đã đánh mất bầu trời của mình rồi, có thể sẽ chẳng tìm lại được và anh cũng đành lòng mang luôn cả bầu trời của em, mang thế giới của em rời khỏi….Anh chỉ biết ngậm ngùi mà xιɴ lỗi, xιɴ lỗi vào những đêm mưa chẳng thể cùng em sánh bước, xιɴ lỗi vì chẳng an ủi em bằng những nụ hôn dù có phần vội vàng trong một ngày nắng chói…..Anh cũng không biết những lời xιɴ lỗi này có được chấp nhận hay không, lỗi lầm anh gây ra ra vô cùng lớn chẳng biết sửa chữa làm sao chỉ biết liên tiếp nói lên câu “Anh còn nợ em”….“…..Anh còn nợ em Con tim bối rối Con tim bối rối Anh còn nợ emVà còn nợ em Cuộc tình đã lỡ Cuộc tình đã lỡ Anh còn nợ em” Bấm vào hình trên để nghe ca khúc do Đàm Vĩnh Hưng trình từ của bài hát vô cùng dễ dàng, không cầu kỳ, cũng chẳng cần qua nhiều sự chau chuốt tinh tế hay sự ẩn dụ sâu xa bởi nó “chỉ” là những câu từ lặp lại nhưng mấy ai nghe ca khúc này mà chẳng bùi ngùi xúc động, nhiêu đấy cũng đủ làm khán giả yêu nhạc phải xót xa và đắm chìm vào cả một khoảng không u tối cùng sự thương tiếc khôn nguôi. Anh thật lòng chỉ biết nói “Anh còn nợ em” mong em hiểu rằng anh còn rất yêu em, yêu đến trái tim này phát đαυ khi buông bỏ, yêu đến bối rối chẳng biết làm sau nhưng vẫn phải chấp nhận đây là “cuộc tình đã lỡ”. Không phải cứ yêu nhau là tiến tới hôn nhân, có những mối tình kéo dài gần mười năm nhưng vẫn tan vỡ chỉ vì vài lý do không đáng nói. Vậy nên đừng quá cố chấp, hãy giữ cho nhéu những нồi ức đẹp nhất về hai đứa thời còn thiết ta, đừng quá buồn rầu vì sau một cuộc tình tan vỡ sẽ làm con người ta trưởng thành và biết trân trọng tình yêu hát là sự lặp câu từ của mấy câu thơ nhưng phải côɴԍ nhận rằng sự lặp này vô cùng khéo léo, không tạo nên sự phản cảm hay nhàm chán cho người nghe. Thậm chí ca khúc còn tạo nên nét ngọt ngào dù đó là lời thú tội, xιɴ được tha thứ. Ca khúc “ANH CÒN NỢ EM” rất dễ nghe, dễ thuộc và vô cùng dễ hát, chắc vì thế mà ca khúc trở nên phổ biến và được rộng rãi người nghe biết đến cùng yêu thích. Những giai điệu tình yêu có phần quyến luyến nhưng cũng thật tình tứ, làm chúng ta cảm nhận được phần tình cảm thật sâu sắc. Hai kẻ yêu nhau nhưng lại phải chia tay nhau, đôi khi tâm trí vẫn giữ bóng hình nhau, nhớ nhau da diết chỉ muốn có một phong thư để tiện bề hỏi thăm nhau cho vơi phần nhung nhớ, không cần quá thường xuyên câu từ thể hiện chỉ bằng câu “Anh còn nợ em” cũng đủ ủi an hai trái tim đang tổn thương và cũng đủ nói rằng “Anh vẫn còn yêu em nhiều lắm” nhưng vẫn mong gửi đến em nhiều hơn một lời xιɴ lỗi chân đây là bài hát được kết hợp bởi thơ của Phạm Thành Tài, chỉ có phần nhạc là của nhạc sĩ Anh Bằng, nhưng dường như ta có thể cảm nhận được tâm trạng của nhạc sĩ khi đặt vào ca khúc. Nó như một lời tâm sự thực thụ mà Anh Bằng muốn nhắn gửi đến người nghe, những người yêu nhạc. Là một con người lãng mạn, tình cảm cộng thêm là nhạc sĩ nên có phần đào hoa, phụ nữ yêu thích ông rất nhiều, nên ngoài người vợ hợp pháp chung sống hòa thuận cùng ông suốt quãng đường còn lại, thì thời niên thiếu ông cũng có không ít mối tình thoáng qua. Có lẽ là một người nặng tình nên ông luôn cảm thấy bản thân nợ tình cảm của những cô gái bước qua đời ông, ông nợ họ một đoạn tình cảm thanh xuân, nợ họ thời tươi trẻ, nợ một lời xιɴ lời bài hát Anh Còn Nợ EmAnh còn nợ emCông viên ghế đáCông viên ghế đáLá đổ chiều êmAnh còn nợ emDòng xưa bến cũDòng xưa bến cũCon sông êm đềmAnh còn nợ emChim về núi nhạnTrời mờ mưa đêmTrời mờ mưa đêmAnh còn nợ emnụ hôn vội vàngnụ hôn vội vàngNắng chói qua songAnh còn nợ emCon tim bối rốiCon tim bối rốiAnh còn nợ emVà còn nợ emCuộc tình đã lỡCuộc tình đã lỡAnh còn nợ emTags Anh BằngĐàm Vĩnh HưngQuang DũngThái Châu Các câu hỏi về ý nghĩa bài hát anh còn nợ em Nếu có bắt kỳ câu hỏi thắc mắt nào vê ý nghĩa bài hát anh còn nợ em hãy cho chúng mình biết nhé, mõi thắt mắt hay góp ý của các bạn sẽ giúp mình cải thiện hơn trong các bài sau nhé <3 Bài viết ý nghĩa bài hát anh còn nợ em ! được mình và team xem xét cũng như tổng hợp từ nhiều nguồn. Nếu thấy bài viết ý nghĩa bài hát anh còn nợ em Cực hay ! Hay thì hãy ủng hộ team Like hoặc share. Nếu thấy bài viết ý nghĩa bài hát anh còn nợ em rât hay ! chưa hay, hoặc cần bổ sung. Bạn góp ý giúp mình nhé!!Các Hình Ảnh Về ý nghĩa bài hát anh còn nợ em Các hình ảnh về ý nghĩa bài hát anh còn nợ em đang được chúng mình Cập nhập. Nếu các bạn mong muốn đóng góp, Hãy gửi mail về hộp thư [email protected]. Nếu có bất kỳ đóng góp hay liên hệ. Hãy Mail ngay cho tụi mình nhéTham khảo tin tức về ý nghĩa bài hát anh còn nợ em tại WikiPedia Bạn có thể tham khảo thông tin về ý nghĩa bài hát anh còn nợ em từ trang Wikipedia tiếng Việt.◄ Tham Gia Cộng Đồng Tại ???? Nguồn Tin tại ???? Xem Thêm Chủ Đề Liên Quan tại
Từ khi hai ta xa rời nhau không biết anh thế nào Giờ đây đang bên cạnh ai anh có được hạnh phúcĐã qua bao nhiêu lâu rồi em anh vẫn sống một mìnhĐể yêu nhau không dễ dàng đâu quên lại càng không hôm qua bao nhiêu buồn vui bao nước mắt tiếng cười Còn đây in sâu trong lòng em nhớ nhiều nhiều lắmỞ nơi đây cô đơn mình anh anh vẫn nghĩ về người Còn yêu nhau nhưng phải rời xa chắc tại do duyên số. [ĐK] Anh cảm ơn đã cho anh được Một lần yêu mà anh đã yêu chân thành Em cảm ơn anh đã đến bên em Dù cho ta không thể bên nhau nữa. Anh nợ em chiếc hôn hôm nào Nợ vòng tay từng ôm lấy em rất lâu Em nợ anh những buổi sáng bên anh Nợ mỗi đêm ngồi bên nhau hạnh phúc Xin nợ nhau tình yêu này.
anh nợ em một tình yêu chân thành